Này Em !

Này em, cô bé quàng khăn đỏ Trong chuyện xưa, đừng khép vội bây giờ Hãy cứ hát những bài ca tuổi nhỏ Tôi ngẩn người - và viết vội vần thơ Này em, cô bé mua gương lược Chớ một ngày mười mấy bận soi gương Tóc cứ rối và mắt đừng ngấn nước Chớ nhìn tôi - một kẻ đáng thương ! Này em, hãy cứ mê chuyện cổ Cánh buồm xưa đỏ thắm đến tận giờ Ở ngoài đời chẳng tìm đâu hoàng tử Chỉ toàn lời nói dối "dễ ưa" ! Này em, hãy cắn ngon xí muội. | Này Em - Thanh Loan Này em cô bé quàng khăn đỏ Trong chuyện xưa đừng khép vội bây giờ Hãy cứ hát những bài ca tuổi nhỏ Tôi ngẩn người - và viết vội vần thơ Này em cô bé mua gương lược Chớ một ngày mười mấy bận soi gương Tóc cứ rối và mắt đừng ngấn nước Chớ nhìn tôi - một kẻ đáng thương Này em hãy cứ mê chuyện cổ Cánh buồm xưa đỏ thắm đến tận giờ Ở ngoài đời chẳng tìm đâu hoàng tử Chỉ toàn lời nói dối dễ ưa Này em hãy cắn ngon xí muội Nhảy lò cò nhưng đừng nghĩ vu vơ Đời đẹp lắm - Em cho là thế nhé Để tôi còn có hứng làm thơ . Nói Với Chiếc Áo Dài - Nơ Tím Áo dài ngoan Chị bỏ vào rương Hẹn mùa sau chị lấy ra mặc lại Kể từ hôm nay mình không còn đi học Có một người cứ hát mãi . bạn lòng ơi . . Áo dài ngoan có nhớ bài thơ Ngày học cuối gã khờ trao tặng chị Bài thơ chưa nên vần nên điệu Chị đọc rồi đọc nữa vẫn còn. hay . Nhưng ba tháng đến chín mươi ngày Chín mươi ngày chị tung tăng chân sáo Bài thơ mang theo trong túi áo Sợ có ngày nó rơi mất thì. Áo dài ngoan hãy ngủ đi Chị đã cất bài thơ trong đó Để ba tháng hè chị khỏi . nhớ Hát ru áo dài đã có bài thơ . Nói Với Mưa - Nguyễn Vân Thiên Sao mưa ác thế mưa ơi Ướt mèm áo lụa rối bời tóc mây Lem nhem vở trắng thơ ngây Rưng rưng mực tím cay cay mắt huyền. Thơ ai mưa hạ mưa hiền Sao run rẩy cánh chim chuyền cành me Sao làm lịm tắt tiếng ve Phượng buồn trăm mắt đỏ hoe sân trường. Nhạc ai mưa nhớ mưa thương Sao tơi tả cánh đóa hường bên hiên Nụ cười tiếng hát hồn nhiên Còn đâu Nước mắt chực viền mi cong. Mưa nghe ai nói gì không Tạnh đi trả lại áo hồng cho mây Biết là mưa giận ai đây Ngưng thôi . hẻm nhỏ ngập lầy tội ghê Thương ai lấm áo quay về Guốc cầm tay sợ tóc thề bùn vương. Nắng Âm Sân Trường - Nguyễn Liên Châu Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng Giờ đang học mảng sân vuông lặng vắng Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng quơ Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa Và cả gió cũng biết mê thơ nữa Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm. Cả lớp .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.