Buổi sáng những tia nắng hồng lung linh nhảy múa trên hàng cây. Minh Liên chở Thùy Chi lướt xe trên đường phố. Ghé vào chỗ bán bún riêu, Minh Liên gọi hai tô. Thùy Chi trách móc: - Làm gì ào ào vậy hả Liên? - Ăn chứ làm gì? - Gọi thức ăn mà chẳng hỏi ta một tiếng. Minh Liên cười tỉnh rụi: - Bún riêu là sở trường của ta, mà mi thì “ăn theo”. Ta gọi luôn, hỏi chi cho mất thời gian xí lâu, vì hai tô bún riêu với đĩa giá rau muống,.