Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Số phận

Không đóng trình duyệt đến khi xuất hiện nút TẢI XUỐNG

Tôi nấu xong và đã thu xếp mang ra bàn ngồi chờ anh về. Nhưng sao anh đi đâu mà lâu quá. *** Cuộn tròn mình trong cái vỏ chăn mỏng tanh, tôi ngái ngủ nhìn ra ô cửa kính hắt đầy nước mưa. Lạnh thế này,tôi cố ngủ thêm 1 chút nữa. Bù cho đêm qua, tôi đã thức quá khuya Nằm mãi cũng chán. Tôi vươn người dậy yếu ớt.

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.