Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
BÀI HỌC NGÀN VÀNG - CHƯƠNG XX

Không đóng trình duyệt đến khi xuất hiện nút TẢI XUỐNG

Quan đề lao là một thanh niên cương trực, hoạt động, làm việc rất có kỷ luật, nhưng không phải là một người ác. Quan tên thực là Lê Minh, mồ côi cha mẹ từ thuở nhỏ đến nay chưa có vợ con, được quan đề đốc đem về làm con nuôi và nâng đỡ cho làm đề lao. Khi Lê Minh truyền bắt giữ Xuân, con gái bà Năm cây thị và bảo giam riêng hai mẹ con hai nơi, không phải vì chàng có ác tâm muốn chia rẽ mẹ con họ để thỏa lòng tức giận | BÀI HỌC NGÀN VÀNG CHƯƠNG XX CÔ XUÂN HÀNG TUẦN ĐƯỢC ĐEM CƠM NUÔI MẸ Quan đề lao là một thanh niên cương trực hoạt động làm việc rất có kỷ luật nhưng không phải là một người ác. Quan tên thực là Lê Minh mồ côi cha mẹ từ thuở nhỏ đến nay chưa có vợ con được quan đề đốc đem về làm con nuôi và nâng đỡ cho làm đề lao. Khi Lê Minh truyền bắt giữ Xuân con gái bà Năm cây thị và bảo giam riêng hai mẹ con hai nơi không phải vì chàng có ác tâm muốn chia rẽ mẹ con họ để thỏa lòng tức giận. Chàng muốn xem sức chịu đựng lòng can đảm của nàng đến đâu chứ không phải vì ác ý. Sau hai ngày giam giữ Xuân chàng truyền lịnh dẫn nàng đến văn phòng để chàng hỏi cung. Xuân thấy chàng đang ngồi ở sau chiếc bàn rộng liền chắp tay vái chào nét mặt hơi buồn nhưng không có vẻ oán giận gì chàng. Và Lê Minh hôm nay cũng không có vẻ nghiêm khắc như lần đầu. Chàng chỉ một chiếc ghế ở trước mặt bảo nàng ngồi xuống. Xuân ngập ngừng hai ba lần mới ngồi ghé xuống. Minh cất giọng hỏi - Ngươi hối lộ cho tên lính gác ngục bao nhiêu để vào thăm mẹ ngươi - Thưa ngài tôi xin ngài đừng nghi oan cho bác ấy mà tội nghiệp. Bác chỉ vì lòng thương mẹ con tôi mà cho tôi được vào thăm mẹ tôi. - Vì tình thương mà thôi Vậy thì cả nhà lao này sao lão ta không thương hết cả tù nhân cho bà con thân thích vào thăm Xuân liền thuật lại đầu đuôi chi tiết - Do nguyên do là bác ta ở gần tiệm tạp hóa của mẹ con tôi. Con gái nhỏ của bác ta thường đến mua hàng ở nhà tôi nên nó quen tôi. Một hôm nó thấy tôi đợi ngoài cửa công đường đang ngồi khóc vì không làm sao để được phép vào thăm mẹ tôi. Nó động lòng thương mách với cha tức là bác ấy để cho tôi được vào gặp mẹ tôi. Bác nghe con nói động lòng thương nên chờ lúc bãi sở lén mở cửa lao cho tôi vào. Lê Minh nghe câu chuyện cười mai mỉa - Hàng của mẹ con nhà ngươi có tiếng là mua rẻ bán đắt thế mà cũng gây được cảm tình của một đứa con gái nhỏ thì thật là lạ Xuân ngập ngừng một lúc rồi đáp - Thưa có lẽ nó có cảm tình đối với tôi thì đúng hơn là với cửa hàng của mẹ con tôi. - Ngươi

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.