Đó là lúc mình muốn sống thật tự do, tự do làm mọi điều mình muốn. Mình muốn online tận khuya mà không bị nhắc nhở, mình muốn ra khỏi nhà vào buổi tối, mình không muốn dọn phòng, mình muốn ngủ trưa đến năm giờ chiều, mình muốn ngủ nướng vào mỗi sáng chủ nhật...
Mình không thích học môn Toán, mình thấy đi học trễ chẳng có vấn đề gì cả! Mà vì sao chiều thứ năm nào mình cũng phải đi họp Đoàn, vì sao thầy cô lại cấm học sinh chạy xe đạp trong sân trường, vì sao lũ sâu bọ lại không biến mất khỏi cõi đời này đi chứ?!...
Thế rồi sáng nay, trong buổi giao lưu với những anh chị học sinh cũ của trường, mình nhận ra họ cũng có những điều “muốn” và “không thích”, hệt như mình vậy. Nhưng họ biết cách tiết chế những điều “muốn” vô lí và biết cách nhìn thây lợi ích của những điều “không thích”, họ đã thành công trong học tập và trong cuộc sống.
Mình muốn được như họ, vậy đương nhiên mình phải học cách của họ thôi!