Trong làng chuột (truyện ngụ ngôn Đeo nhạc cho mèo), Chuột Cống được xếp vào bậc trường thượng, ngồi ngất ngưởng chiếu trên. Nhân vật này đại diện cho những kẻ chức sắc trong làng xã ngày xưa như lí trưởng, chánh tổng. Chương trình nghị sự bàn chuyện đeo nhạc cho mèo do ông Cống khởi xướng và trình bày. Họ hàng nhà chuột cứ nghĩ đó là một cao kiến có thể cứu cả dòng tộc khỏi nỗi sợ hãi tồn tại bấy lâu nay. Nhưng thật không ngờ, đến ngày phân công người đi đeo nhạc cho mèo, ông Cống mới lộ rõ bộ mặt hèn nhát của mình. Cống tự cho mình là bậc trưởng thượng trong làng nên cái việc nhỏ nhoi kia chẳng xứng chút nào với cái danh hiệu cao quý mà ta đây hiện có (một cách trốn tránh trách nhiệm rất gian ngoan của những kẻ có quyền thế). Thế là cuối cùng, trách nhiệm nặng nề lại đặt lên đôi vai của những kẻ cùng đinh. Từ đó, có thể thấy chuột Cống là kẻ huyênh hoang, kẻ cả; rất gian ngoan và xảo trá nhưng vô cùng hèn nhát.