Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
The Domestication of Derrida

Không đóng trình duyệt đến khi xuất hiện nút TẢI XUỐNG

The first time I read Richard Rorty’s Contingency, Irony, and Solidarity – it was 1999 and I was a sophomore in the Faculty of Philosophy at the University of Rome – I clearly felt that I was reading one of the most influential books in contemporary philosophy: not surprisingly, nobody on the stuffy Italian philosophical scene was talking about it. With its at once light-hearted and corrosive irony against philosophers’ egotism, Contingency, Irony, and Solidarity changed the way I looked at philosophy both as a discipline and as a faculty. And yet there was something unsettling in Rorty’s attempt to strip post-Hegelian irony of any kind of public dimension:.

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.