Chứng minh chân lí trong những lời Bác Hồ dạy thanh niên:"Không có việc gì khó, Chỉ sợ lòng không bền, Đào núi và lấp biển, Quyết chí ắt làm nên"

Trong cuộc sống, không phải ngả đường nào dẫn đến tương lai đều phẳng phiu, tốt đẹp. Có những đoạn đường đầy chông gai, sỏi đá. Cũng có đoạn đường thơm ngát hoa hồng. Nhưng ngay cả những đoạn hoa hồng, ta cũng đừng quên "hoa hồng nào cũng có gai sắc". Liệu con người có thể băng qua sỏi đá chông gai, chấp nhận mọi thử thách để xây dựng tương lai? Liệu có những đèo dốc, ghềnh thác nào không thể vượt qua nổi? Lời dạy của Bác Hồ đã giải đáp dứt khoát những nỗi băn khoăn ấy:

Không có việc gì khó

Chỉ sợ lòng không bền

Đào núi và lấp biển

Quyết chí ắt làm nên

Lời dạy đó đã được thực tế cuộc sống nhân loại, lịch sử dân tộc và quá trình đấu tranh của chính Bác chứng minh.

Từ ngàn xưa, loài người đã từ hai bàn tay không, hai gót chân trần mà chinh phục thú dữ, khai phá đất đai, tạo nên ruộng vườn, nuôi thành gia súc, bảo đảm cuộc sống ổn định cho mình, con người còn lần hồi từ việc ghép bè mảng đến lúc đóng được những con tàu lớn vượt đại dương, có tàu vũ trụ bay lên cung trảng, thám hiểm bầu trời. Đó là những chuyện xưa kia ông cha không thể tưởng tượng mơ ước nổi. Nhưng do kiên trì nghiên cứu, không ngừng sáng tạo phát minh, nhà khoa học sau tiếp bước nhà khoa học trước mà loài người mới đạt được những thành quả hạnh phúc hiện nay.

Ngẫm lại lịch sử đất nước ta cũng vậy. Thử hỏi nếu không kiên trì từ thuở lương hết, quân thiếu, trải qua mười năm trường kì hi sinh chiến đấu, làm sao khởi nghĩa Lam Sơn có thể đánh đuổi giặc Minh? Và rõ ràng nhất, cuộc kháng chiến ba mươi năm chống Pháp chống Mỹ của dân ta khác nào trứng chọi đá? Vậy mà, cuối cùng "ngọn tầm vông đã dựng lên Thành Đồng Tổ Quốc", chính vì toàn dân chúng ta đã có quyết tâm rất lớn:

Chân toạc máu, chân dồn đuổi giặc

 Tay chém thù, tay sắc như guơm

Chính vì chúng ta biết kiên trì chịu đựng "Miếng khoai củ sắn thay cơm - khoai bùi trong dạ, sắn thơm trong lòng" mà chúng ta sau chín năm đã làm nên chiến thắng Điện Biên "chấn động địa cầu". Bài học kiên trì vượt khó tuyệt vời nhất là cuộc kháng chiến chống Mỹ. Từ bàn chông thô sơ, súng tự tạo, từ địa đạo Củ Chi, từ những năm tháng đồng khởi, cuối cùng người tí hon Việt Nam đã hạ đo ván gã khổng lồ đế quốc Mỹ. Rõ ràng chính vì bền chí quyết tâm, ta đã đưa sự nghiệp chống Mỹ đến toàn thắng, đã làm được điều khiến cả thế giới bất ngờ, khâm phục:

Việt Nam! Việt Nam! Rất đỗi diệu kì!

Quân thù sợ, mà người thân kinh ngạc

Cả nhân loại nhìn Người không chớp mắt,

Có cái gì như tỉnh một cơn mê

Bản thân cuộc đời của Bác cũng chứng minh rất rõ chân lí này. Ta hãy nhớ lại từ lúc anh Ba xuống làm phụ bếp dưới tàu chỉ với hai bàn tay trắng. Những ngày tháng bôn ba xứ người "Một viên gạch hồng. Bác chống lại cả một mùa băng giá", đến những ngày việt Minh trên hang Pắc-Bó, quanh quẩn cháo bẹ măng tre... Nếu không có suốt "Ba mươi năm ấy, chân không nghỉ" trên đường gian lao phấn đấu, làm sao Bác có thể đưa dân tộc tới đích vinh quang?

Đó là trong chiến đấu giành độc lập của dân tộc. Còn trong xây dựng đất nước sau chiến tranh thì sao. Hãy nhìn vào chặng đường hơn ba mươi năm sau ngày đất nước giải phóng ta sẽ thấy "không có việc gì khó" mà con người không làm được. Từ một đất nước đổ nát, hoang tàn sau chiến tranh, cả dân tộc đã từng bước đứng vững rồi tiến lên để theo kịp thời đại. Bắt đầu từ cây lúa - hạt gạo bạn sẽ thấy rõ sự phi thường. Những năm tám mươi, có bữa ăn nhà nào chỉ toàn cơm trắng, ngay cả hạt mạch cứu đói cho dân ta cũng nhận viện trợ của nước ngoài. Vậy mà bằng tấm lòng bền bỉ, ý chí quyết tâm, đất nước không chỉ vượt qua đói nghèo mà còn đứng thứ hai trên thế giới về xuất khẩu gạo. Lúa vàng khắp nơi nơi, nhìn thấy no ấm biết nhường nào. Rồi những công trình thế kỉ mọc lên. Từ thủy điện Hòa Bình trên dòng sông Đà làm ta ngỡ ngàng đến nay vô số những nhà máy thủy điện khắp nơi suốt từ Bắc vào Nam mọc lên. Rồi những giàn khoan ngạo nghễ trên biển khơi đem lại nguồn dầu mỏ vô tận cho đất nước. Chúng ta đã "ngăn sông làm điện, khoan biển làm dầu", những việc mà chúng ta tưởng chừng không thể nào làm nổi. Đó chẳng phải là "không có việc gì khó" sao? Ròi còn đó những cây cầu sừng sững "nối những bờ vui" chẳng phải cũng chính là thành quả của những tấm lòng bền bỉ và ý chí vươn lên sao?

Từ xưa đến nay, nhờ lòng kiên trì bao nhiêu việc lớn đã thành công. Đó là chân lí hiển nhiên. Đó cũng là bài học quý cho muôn đời.

BÀI CÙNG NHÓM
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.