DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG
A. MỞ BÀI:
(Giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh)
+ Trong vườn rộng bao la.
+ Có bông hoa trắng tỏa hương. Nó là Dạ Lý Hương.
B. THÂN BÀI:
(Phát triển câu chuyện).
1. Dạ Lý Hương khoe sắc và thật dễ thương.
2. Ong bướm đến với nó.
3. Một chú bướm thắc mắc sao hoa luôn tỏa hương ngào ngạt?
4. Vì sinh ra hoa đã như vậy nhưng còn một lý do nữa là hoa rất mến cô học trò nhỏ bởi vì cô hay lấy hoa ép vào tập vở.
c. KẾT LUẬN:
+ Lúc nào Dạ Lý Hương cũng tỏa hương.
+ Ai cũng yêu mùi hương của chị ấy.
BÀI LÀM
Trong khu vườn trường rộng lớn bao la có biết bao loài hoa đang khoe sắc thắm chỉ độc nhất có một bông hoa trắng đang tỏa ngát hương, hoa thật bé, dường như nó chỉ bằng một chiếc cúc áo với màu trắng muốt như tuyết, đó là cái màu mà tuổi học trò chúng em hay nhắc đến. Hoa nhỏ ấy có tên là Dạ Lý Hương. Cái tên ấy, thật dễ thương làm sao ấy. Với mùi hương thật ngọt ngào, Dạ Lý Hương đã mời gọi biết bao chú bướm đủ màu sắc làm các chú bướm ấy phải thốt lên:
- Ồ, chị Dạ Lý Hương, tại sao chị luôn luôn tỏa hương ngào ngạt thế?
Dạ Lý Hương chỉ biết tươi cười:
- Đó là trời cho chị cái mùi hương ấy, cái mùi hương ấy, cái mùi hương mà nhiều người mơ ước. Nhất là các cô bé vẫn thường đặt loài hoa của chị vào trang giấy trắng của tuổi học trò.
Lúc nào Dạ Lý Hương cũng nở rộ, hương thơm tỏa ngát bầu không gian làm mây dường như dừng lại để tận hưởng mùi thơm dịu dàng ấy của Dạ Lý Hương.