Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Một trong những điều tuyệt nhất bạn có thể làm bằng... môi của mình
Không đóng trình duyệt đến khi xuất hiện nút TẢI XUỐNG
Tải xuống
Một trong những điều tuyệt nhất bạn có thể làm bằng. môi của mình đó chính là nụ cười. Nụ cười của tôi có thể không cứu vãn được một vụ tự tử, nhưng nó cũng có thể cứu vãn được một ngày u ám của ai đó. Mời các bạn tham khảo bài viết để hiểu rõ hơn về điều này. | Một trong những điều tuyệt nhất bạn có thể làm bằng. môi của mình Nụ cười của tôi có thể không cứu vãn được một vụ tự tử, nhưng nó cũng có thể cứu vãn được một ngày u ám của ai đó. Mà nếu không, thì nó vẫn là một trong những điều tuyệt nhất tôi có thể làm bằng đôi môi của mình. Tôi đã đọc được rằng các cơ trên khuôn mặt có khả năng tạo ra 250.000 "bộ kết hợp" biểu cảm khác nhau. Và một trong những sự kết hợp biểu cảm hữu ích nhất chính là một nụ cười. Mặc dù tôi là fan của nụ hôn cơ, nhưng tôi vẫn phải công nhận, một cách ngưỡng mộ, rằng nụ cười vẫn là một trong những điều tuyệt nhất tôi có thể làm bằng đôi môi của mình. Đôi khi tôi nghe nói hoặc đọc một điều gì đó đúng đến mức tôi biết rằng mình sẽ không bao giờ quên nó được. Một trong những viên ngọc quý như vậy chính là những gì mà vị Tổng giám mục người Mỹ tên là Fulton J. Sheen (1895-1979) đã quan sát được. Ông nói: "Một nụ cười [khi bạn đi] ngang qua lối giữa hai dãy ghế của một chiếc xe buýt vào buổi sáng có thể giúp tránh một vụ tự tử trong ngày hôm đó". Mới đầu nghe câu này thì tôi cũng thấy hơi khó tin. Nhưng trải qua nhiều năm, tôi dần nhận ra sự thật và tầm quan trọng trong câu khẳng định đó. Con người CẦN phương thuốc hàn gắn trái tim mà chỉ một nụ cười, dù là từ một người lạ, đem đến. Thực tế, ai trong chúng ta cũng cần nó cả. Và đối với một số người, thì "phương thuốc" đó có thể cứu được cả một cuộc đời. Một bác sĩ tâm lý - Tiến sĩ Thomas Malone, ở Atlanta (Georgia, Mỹ), thì nói thế này: "Trong thời gian tôi làm việc ở Viện tâm lý Atlanta, đôi khi mọi người hỏi tôi rằng tóm lại "bệnh tâm lý" là cái gì. Đối với tôi, câu trả lời ngày càng trở nên rõ ràng. Hầu như mọi vấn đề cảm xúc có thể được tổng kết trong một mẫu hành vi đặc biệt - đó là một người cứ đi khắp nơi và gào lên: "Trời đất ơi, yêu thương tôi đi!". Yêu tôi đi, chỉ thế thôi. Anh ta lôi kéo theo một triệu cách khác nhau để được ai đó yêu mình". Tôi nghĩ vị bác sĩ trên đã nói điều mà tôi cần nghe. Ông ấy bảo rằng cốt lõi của con người chúng ta là nhu cầu có ai đó quan tâm [đến mình]. Và nếu nỗi lòng đó không được đáp ứng, thì chúng ta làm rất nhiều việc để cố thỏa mãn nó. Nhưng tôi cũng để ý thấy một điều khác. Dường như một số người sống lành mạnh nhất lại dành ít thời gian để cố đáp ứng nhu cầu được thương yêu, mà lại dành nhiều thời gian để tìm kiếm những người mà họ có thể chạm tới. Đây là những người dễ mỉm cười khi đi dọc hai hàng ghế trên xe buýt. Họ hiểu rằng mỗi người đều đang chiến đấu trong một trận chiến nào đó, dù người ta có giấu khéo đến đâu. Và nếu họ phải nói về sứ mệnh cá nhân của họ trong cuộc sống, thì có thể sẽ là thế này: "Tôi cố gắng để luôn yêu quý những người mà tôi gặp trên đường đời". Họ không bao giờ nói rằng họ chẳng thể tạo nên được điều gì khác biệt. Họ không bao giờ nói rằng họ chẳng có gì để đóng góp. Họ luôn biết rằng, cho dù họ không có gì khác, thì họ vẫn luôn có thể cho đi một nụ cười, một cách tự nhiên và chân thành. Một nụ cười có vẻ không là gì nhiều, nhưng nó có thể là một tấm chăn ấm cho một buổi đêm lạnh. Và dù sao, trong một khoảng thời gian nhất định, nó có thể làm dịu nhu cầu muốn được thương yêu. Nụ cười của tôi có thể không cứu vãn được một vụ tự tử, nhưng nó cũng có thể cứu vãn được một ngày u ám của ai đó. Mà nếu không, thì nó vẫn là một trong những điều tuyệt nhất tôi có thể làm bằng đôi môi của mình.