Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Bài giảng Văn học Trung Quốc: Ly tao
Không đóng trình duyệt đến khi xuất hiện nút TẢI XUỐNG
Tải xuống
Ly tao là một trong những tác phẩm thi ca nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc. Lý tưởng cao đẹp và tinh thần bất khuất của tác giả Khuất Nguyên thể hiện rõ trong các bài thơ. Và để hiểu rõ hơn về bài thơ này mời các bạn tham khảo bài giảng Văn học Trung Quốc: Ly tao sau đây. | LY TAO 帝高陽之苗裔兮, 朕皇考曰伯庸; 攝提貞于孟陬兮, 惟庚寅吾以降; 皇覽揆余于初度兮, 肇錫餘以嘉名; 名餘曰正則兮, 字餘曰靈均; Ðế Cao Dương chi miêu duệ hề, Trẫm hoàng khảo viết Bá Dung. Nhiếp đề trinh vu mạnh trâu hề, Duy canh dần ngô dĩ giáng. Hoàng lãm quỹ dư sơ độ hề, Triệu tích dư dĩ gia danh. Danh dư viết Chính Tắc hề, Tự dư viết Linh Quân. Đoạn 1: Tác giả tự thuật gia cảnh, sinh thời và tên họ. Bá Dung nhớ cha ta thuở nọ, Vốn dòng vua về họ Cao Dương. Tháng giêng đầu tiết xuân sang, Cõi đời ta xuống giữa đương ngày Dần. Buổi trứng nước ân cần chăm sóc, Biết bao nhiêu khó nhọc công cha. Chữ hay kén đặt cho ta: Tên là Chính Tắc, tự là Linh Quân. Đoạn 2: tuổi trẻ và sự tự ý thức giá trị bản thân của tác giả Trong ta đã mười phần lộng lẫy, Chải chuốt càng thêm nẩy xinh tươi. Sói ngàn nhài bãi khoác ngoài, Tết lan thu lại làm đai đeo thường. Sợ chẳng kịp ta càng mê mải, Tuổi xanh nào có đợi gì ai. Mộc lan sớm cắt trên đồi, Ðông thanh chiều hái bên ngoài bến sông. Ngày tháng vút đi không trở lại, Vừa xuân qua đã lại thu sang. Ðoái trông cỏ áy cây vàng, Sợ con người đẹp muộn màng lỡ duyên! Tuổi đang trẻ nết quen càn rỡ, Thế mà không đổi sửa cho đành. Ngựa hay cưỡi lấy, đi nhanh, Lại đây ta chỉ cho mình đường quang. Đoạn 3: nói về việc thờ vua không hợp, lại gặp bọn sàm nịnh Ðời ba vua thuở đang rực rỡ, Các giống thơm hớn hở đua tươi. Hoa tiêu, hoa quế lộn mùi, Cứ gì hoa huệ được người yêu đương. Theo đạo chính nhằm đường ngay thẳng, Nghiêu Thuấn xưa thiệt đấng minh quân. Cớ sao Kiệt Trụ ngu đần, Ðâm đầu lối tắt sa chân đường cùng. Hám vui bọn chúng không biết sợ, Ðường tối tăm hiểm trở xiết bao. Xe loan e lúc đổ nhào, Phải rằng ta sợ thiệt vào đến thân! Cố theo kịp gót chân vua trước, Quản chi công xuôi ngược long đong. Tình ta mình chẳng xét cùng, Nghe lời ton hót đem lòng giận ta! Nói thẳng vẫn biết là có hại, Biết vậy mà nín mãi không đành! Chín lần trời hãy chứng minh, Chỉ vì ta quá yêu mình đấy thôi! Trước cùng ta nặng lời hẹn ước, Sau vì đâu đổi khác đơn sai? Biệt ly ta chẳng quản nài, Xót mình lòng dạ đổi | LY TAO 帝高陽之苗裔兮, 朕皇考曰伯庸; 攝提貞于孟陬兮, 惟庚寅吾以降; 皇覽揆余于初度兮, 肇錫餘以嘉名; 名餘曰正則兮, 字餘曰靈均; Ðế Cao Dương chi miêu duệ hề, Trẫm hoàng khảo viết Bá Dung. Nhiếp đề trinh vu mạnh trâu hề, Duy canh dần ngô dĩ giáng. Hoàng lãm quỹ dư sơ độ hề, Triệu tích dư dĩ gia danh. Danh dư viết Chính Tắc hề, Tự dư viết Linh Quân. Đoạn 1: Tác giả tự thuật gia cảnh, sinh thời và tên họ. Bá Dung nhớ cha ta thuở nọ, Vốn dòng vua về họ Cao Dương. Tháng giêng đầu tiết xuân sang, Cõi đời ta xuống giữa đương ngày Dần. Buổi trứng nước ân cần chăm sóc, Biết bao nhiêu khó nhọc công cha. Chữ hay kén đặt cho ta: Tên là Chính Tắc, tự là Linh Quân. Đoạn 2: tuổi trẻ và sự tự ý thức giá trị bản thân của tác giả Trong ta đã mười phần lộng lẫy, Chải chuốt càng thêm nẩy xinh tươi. Sói ngàn nhài bãi khoác ngoài, Tết lan thu lại làm đai đeo thường. Sợ chẳng kịp ta càng mê mải, Tuổi xanh nào có đợi gì ai. Mộc lan sớm cắt trên đồi, Ðông thanh chiều hái bên ngoài bến sông. Ngày tháng vút đi không trở lại, Vừa xuân qua đã lại thu sang. Ðoái