Tiếp tục phần 1, phần 2 của cuốn sách Nhà trắng - Những chuyện chưa kể gồm các câu chuyện về sự hi sinh, chủng tộc và Nhà Trắng, lớn lên trong Nhà Trắng, đau thương vsf hi vọng, .Mời các bạn cùng tham khảo! | CHƯƠNG VI Hy sinh Ngày đầu tiên đến Phòng Quản lý tôi nghĩ nó trông chẳng khác gì một cái nhà thương điên rộng 4m x 4m. Mọi người không ngớt chạy ra chạy vào cả ngày chuông điện thoại reo vang không dứt và tiếng máy kêu o o liên tục . West Quản lý và Tổng Quản lý 1941 1969 Trên lầu Nhà trắng Sống cạnh các đệ nhất phu nhân. Quản lý Nelson Pierce sống cùng bà Caroline vợ ông trong một ngôi nhà trắng xây theo lối kiến trúc thuộc địa rất đẹp ở Arlington Virginia cách Nhà Trắng khoảng 6 km. Trước khi ông qua đời ngày 27 tháng 11 năm 2014 hai vợ chồng ông rất thích ngồi xích đu trước hiên nhà trong những ngày hè. Trong một lần phỏng vấn khi tôi hỏi vợ chồng ông đã kết hôn bao nhiêu lâu ông liếc nhìn sang vợ và nhờ bà nhắc mình. Bà như không để tâm đến phút đãng trí nhất thời của chồng. Bà dường như đã quen giữ vai trò chính trong mối quan hệ vợ chồng. Do thời gian làm việc của chồng bà luôn dày đặc nên trong suốt 36 năm kết hôn bà gần như một mình chăm sóc bốn con hai trai và hai gái. Chỉ có một ngày là ông Pierce nhớ rõ đó là ngày 16 tháng 10 năm 1961 tức ngày ông bắt đầu vào làm trong dinh tổng thống. Trong hơn hai thập niên ở Nhà Trắng thời gian làm việc của ông dài và thất thường đến mức vợ ông cảm thấy kỳ lạ mỗi khi ông có mặt ở nhà. Ca trực của các nhân viên quản lý thay đổi thường xuyên đến mức hai vợ chồng Pierce phải đặt một cuốn lịch trên bàn ngay cạnh chiếc điện thoại để bà Caroline nắm giờ giấc làm việc của chồng. Bà nói rằng các con bà sống theo cuộc sống của Nhà Trắng . Không biết bao nhiêu lần bà phải luôn miệng lặp đi lặp lại với chúng rằng Chúng ta không thể làm chuyện đó vì bố phải đi làm. Chúng ta không thể đi ngày hôm nay vì bố phải đi làm . Cuộc sống của chúng tôi xoay quanh Nhà Trắng . Có lần bà đã trêu chồng khi nói rằng bạn bè của mấy đứa nhỏ không biết ông làm gì. Nhìn vào chức vị của ông tất cả bọn chúng đều nghĩ ông làm nghề dẫn chỗ trong nhà hát . Điều này làm ông ấy mất giá bà đùa. Nhưng Pierce chưa bao giờ quên là mình có đặc ân làm việc