Bài viết "Tìm hiểu hiện tượng hai văn tự ở một giai đoạn văn chương Việt" dùng hai điểm quy chiếu, một là khảo sát tư liệu văn chương thuộc thế kỷ XV-XVII, hai là đặt hiện tượng này vào khung thảo luận hiện tại của học giới quốc tế về cùng vấn đề. Mời các bạn cùng tham khảo. | TÌM HIỂU HIỆN TƯỢNG HAI VÃN Tự Ở MỘT VĂN CHƯƠNG VIỆT GIAI ĐOẠN TRẦN HẢI YẾN Tóm tắt Việc sử dụng chữ Hán và chữ Nôm trong văn học Việt Nam thời trung đại thường được coi là một đặc thù lịch sử và được nghiên cứu để đánh giá mức độ trưởng thành của tính dân tộc. Đây là một cách nhìn và tiêp cận chăc chắn đúng. Tuy nhiên cách định danh cách hình dung diễn biến đó trong lịch sử hoặc ở từng giai đoạn hoặc ở từng trường hợp cụ thể thì lại có những điểm có thể xem xét lại trước hêt là khái niệm song ngừ quen dùng. Với mục đích tìm hiểu thêm hiện tượng này bài viêt dùng hai diêm quy chiêu 1 khảo sát tư liệu văn chương thuộc một giai đoạn của diễn tiến này là thê kỷ XV-XVII khi Nho giáo được lựa chọn để trở thành độc tôn một biến động mà về hình thức sẽ tạo ra tác động tích cực đối với chữ Hán và văn chương chữ Hán nhưng cũng lại là giai đoạn có những bước phát triên đặc biệt vê một số hình thức văn chương Nôm 2 đặt hiện tượng này vào khung thảo luận hiện tại của học giới quốc tế về cùng vấn đề. Từ khóa chữ viết song ngữ song ngữ chính phụ văn chương trung đại Việt Nam. Abstract-. Studying the use ofclassical Chinese andNom scripts in pre-modem Vietnamese literature is significant in understanding the growth of Vietnamese national identity. This approach is commonly considered appropriate. However in order to describe the use of the two scripts either in the overall history of the nation in a specific historical period or in a single case study we need to re-think some familiar concepts. Of these are bilingualism and diglossia. Scholarly works in Vietnamese have largely used these terms to describe the use of Chinese and Nom scripts in pre-modem Vietnamese texts. With the aim to provide a more comprehensive knowledge of this use this article first examines literary texts produced in the period from the fifteenth century up to the seventeenth century. This is the time when the official adoption of Confucianism resulted in the increasing use of classical Chinese in literary