GERMAN CINEMA: SEVEN FILMS FOR SEVEN DECADES

Bonfand’s style takes full advantage of the freedom allowed by the essay form. In the first place, Bonfand’s use of bibliographical materials follows a strict parti-pris. While he gives great importance to the filmmakers, or painters, own words, often quoting interviews or autobiographies and excavates and values non-produced film scenarios (in the two chapters on Antonioni), he does not waste time nor room by quoting existing books on the subjects he approaches. This orientation is sometimes embarrassing and weakens the intellectual honesty of the book as a whole. .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.