Đêm ấy phương Khôi nằm chiêm bao thấy vợ mình đến đứng đầu giường khóc lóc mà tõ các việc bị hại, bèn khóc rống lên, giựt mình thức dậy suy nghĩ mấy lời Cao Tấn Trung đoán trước thì rơi lụy ròng ròng, ngồi mà chờ sáng . Rạng ngày thuật rõ các điều trong lúc chiêm bao cho Mã Hùng nghe, rồi lại nói với Mã Hùng rằng : - Lấy theo lời đoán của Cao Tấn Trung và điềm chiêm bao nầy thì chắc là việc nhà của tôi hung đa kiết thiểu , xin anh. | Càn Long Du Giang Nam Hồi 59 Năm chiêm bao Phương khoái đâu rơi lụy Dọ tin tức Mã tráng sĩ ra tài Đêm ấy phương Khôi nằm chiêm bao thấy vợ mình đến đứng đầu giường khóc lóc mà tõ các việc bị hại bèn khóc rống lên giựt mình thức dậy suy nghĩ mấy lời Cao Tấn Trung đoán trước thì rơi lụy ròng ròng ngồi mà chờ sáng . Rạng ngày thuật rõ các điều trong lúc chiêm bao cho Mã Hùng nghe rồi lại nói với Mã Hùng rằng - Lấy theo lời đoán của Cao Tấn Trung và điềm chiêm bao nầy thì chắc là việc nhà của tôi hung đa kiết thiểu xin anh đi với tôi vào thưa với thầy xin người tính việc lên đường kẻo tôi nóng nảy việc nhà lắm . Mã Hùng nói - Nếu em nóng nảy việc nhà thì anh em ta vào thưa với thầy mà xin đi trước để người thủng thỉnh theo sau còn việc thôi thúc người đi cho mau thì qua không dám . Phương Khôi khen phải bèn dắt nhau đến trước phương trượng ra mắt Bạch Mi đạo nhơn mà tỏ việc ấy . Bạch Mi đạo nhơn nói - Hai ngươi đã nói như vậy thì phải sắm sửa đi trước còn phần thầy thì nữa tháng nữa thầy mới lên đường . Ây vậy hai ngươi về đến Quảng Đông độ chừng nữa tháng thì phải tới Tây Thiền tự mà kiếm ta . Phương Khôi và Mã Hùng từ giả Bạch Mi đạo nhơn trở lại Quảng Đông . Đi đến địa phận Quảng Đông Phương Khôi ghé vào tiệm rượu muốn kiếm người quen mà hỏi thăm việc nhà . Mới vừa tới tiệm thấy có một người trong tiệm đi ra người ấy thấy mặt Phương Khôi thì la lớn rằng - Trời đất ôi Phương lão gia ngày nay mới về tới đây sao Phương Khôi nhìn mặt người ấy nhớ cũng có quen nhưng không biết tên họ bèn hỏi người ấy rằng - Anh nầy là ai tôi không quen sao lại biết tôi mà hỏi Người ấy nói - Té ra lão gia đã quên tôi rồi sao tôi là Từ Tam đương làm Nha dịch tại huyện Thiên Nguỵ . Phương Khôi đứng nghĩ một hồi rồi mới vỗ vỗ mà rằng - Phải rồi Phải rồi . Tôi mắc đi chói nắng cho nên choá mắt nhìn không ra bây giờ nhắc lại mới nhớ lẻ ra cũng là một bọn anh em với nhau vậy chớ bấy lâu ngươi có hay việc Hồ Huệ Càng thế nào xin nói cho ta rõ . Từ Tam nói - Việc ấy dài lắm dài lắm xin lão gia .